Hoa Tư Dẫn [Review] Đây là điệu Hoa Tư mà khi nó được gảy lên, con người sẽ rơi vào mộng cảnh. Ở đó, họ có quyền chọn lựa một lần nữa, cái giá phải trả là tính mạng của họ. Trong bài viết này, mình sẽ viết bài viết Review câu chuyện Hoa tư dẫn – âu chuyện nhẹ nhàng nhưng chan chứa tình cảm sâu lắng.
Mục lục
ToggleTống Ngưng và Thẩm Ngạn
Không như nhiều người khác cảm động trước thiên truyện thứ ba, bản thân tôi lại đau xót nhiều về thiên truyện thứ nhất này. Tống Ngưng , Thẩm Ngạn, hai người họ rơi vào một hoàn cảnh vô cùng cũ, nói theo một cách khác là một mô típ cực kì cũ, kể ra ở ngoài đời hay tại truyện: kẻ thù – nhận nhầm – yêu nhầm – hiểu lầm – li biệt.
Yêu phải người không nên yêu, nhận nhầm người đối tốt với mình, hiểu lầm quá sâu, dùng hết sức để thương tổn nhau, sau cùng khi nhận ra sự thực, thì tổng thể đều đã quá muộn. Cảnh tượng ấy, chúng ta đã bắt gặp bao nhiêu lần tại hiện thực.
Có mấy người chưa từng trải qua một tình yêu vì những cãi vã, các hiểu lầm nho nhỏ mà dẫn tới kết cục chia tay. Một tình yêu rất đời thường, nhưng vì đời thường, nên tôi càng thấy đau xót.
Nếu như có điều gì Đặc biệt tại cái mô típ đời thường (thậm chí có chút tầm thường) này, thì đó chính là Tống Ngưng, người con gái dũng cảm sử dụng hết sức mình để yêu, đã đánh đổi cả tính mạng mình để giữ thu thập một ảo ảnh mơ hồ. Tống Ngưng, một người con gái thật tự tin, kiêu ngạo, vì một lần bị đánh bại mà đem lòng si mê kẻ thù của mình.
Nàng sử dụng sự kiên trì, sự dịu dàng, , cả sự mù quáng để cứu thu thập người mình yêu, để thực hiện vợ người ấy, để trao tình yêu, tôn nghiêm, và cả bản thân mọi người vào tay chàng. Nhưng kết cục của nàng, lại là hiện thực tàn khốc không được chấp nhận nổi. Tình yêu ấy, đã giày vò con người ta đến mức nào, để đến nỗi nàng đồng ý sống trong mơ với một ảo ảnh, ảo ảnh rằng người đấy mãi mãi chỉ yêu một mình nàng.
Yêu bao nhiêu, để đến khi chết, nàng vô vọng đến mức không muốn nói một lời nào, biến mất bất kì nguyện ước gì với chàng nữa. Mà đau khổ nhất, có lẽ là Tống Ngưng đã chết trong khi vẫn không thể rõ mình đã yêu Thẩm Ngạn hay yêu cái ảo ảnh của Thẩm Ngạn do chính bạn xây dựng ra?
Về Thẩm Ngạn, tất tần tật tôi chẳng hề thấy chàng sai, chàng chỉ giản đơn là cố chấp, cố chấp với sự kiêu hãnh của chính bản thân mình, cố chấp với những gì mình ước muốn tin… Đến khi nhận biết, tất tần tật đều đã quá muộn, biến mất hoàn toàn có thể thay đổi được nữa.
Chỉ giản đơn là một sự hiểu nhầm, nhưng giá cả phải trả lại là cả tính mạng. Tôi vô cùng thích điều mà Đường Thất Công Tử đặt ra, liệu có phải vì Tống Ngưng đã chết mà Thẩm Ngạn không muốn sống nữa? Quân Phất không tin, tôi cũng không tin.
Có lẽ, Thẩm Ngạn chỉ đơn giản dễ dàng là không có khả năng chịu nổi cảm giác hối hận giày vò mà đi tìm tới cái chết… nhưng mà, rốt cuộc có phải thế nữa không, cũng chẳng còn trọng yếu. Dù sao, người thì cũng chết rồi…
Thiên truyện thứ hai, Dung Viên và Oanh Ca
Đây là cặp đôi mà tôi rất thích trong Hoa tư dẫn. Bởi một lẽ, câu chuyện tình của họ, đã có một cái kết đẹp.
Oanh Ca, sát thủ được nuôi dạy từ nhỏ tại Dung gia, chịu ơn cứu mạng của Dung Tầm, đã bán cả tuổi thanh xuân, tính mạng và tình cảm của mình cho Dung Tầm. Đáng tiếc, thứ mà cô nhận được, lại chỉ là sự vứt bỏ.
Mặc dù vậy, cũng phải nói thêm rằng, nếu cô không hề chịu qua các đau đớn, bất hạnh như thế, có lẽ cô luôn luôn sẽ chẳng làm rung động được tấm lòng của chàng quân vương trẻ tuổi: Dung Viên.
Và cô, cũng vì chàng mà rung động. Hóa ra, kể cả có là sát thủ, Oanh Ca cũng chỉ là một người phụ nữ cần yêu thương. Lần đầu tiên tại cuộc đời, có người bảo cô không nên kìm nén, nếu đau thì kêu, nếu như âu sầu thì khóc. Lần đầu tiên, có người nâng niu chăm lo cô còn hơn cả bản thân mình. Lần đầu tiên, có người cung cấp cho cô tính mạng của mình, kéo cô ra sau lưng khi gặp phải nguy hiểm, dù biết rõ rằng cô có công dụng tự bảo vệ mình.
Có lẽ cũng vì các cái trước tiên ấy, Oanh Ca, một sát thủ luôn sống rất sáng suốt, đã từ bỏ cơ hội chạy trốn, từ bỏ thời cơ tự do, đồng ý một cuộc sống đời thường bị trói buộc bởi những lễ nghi, chịu chôn mình nơi chốn cung đình, chỉ để được sống trong vòng tay chàng.
Xem thêm: Top truyện ngôn tình hay nhất khiến con dân rụng tim
Dung Viên, vị quân vương trẻ tuổi đã cung cấp cho Oanh Ca tình yêu của chính bản thân mình. Người chàng yêu, chàng muốn giữ tại tay mà nâng niu bảo vệ. lúc đầu, chàng đối với Oanh Ca chỉ đơn giản là sự thương tiếc, xót xa cho một người con gái xinh đẹp, trẻ tuổi mà đã phải chịu rất nhiều bất hạnh. “Không phải vừa gặp đã yêu, nhưng từ thương xót đến yêu chỉ vẻn vẹn ba ngày”.
Dung Viên, chàng dám yêu dám hận, tình cảm của chàng nói theo cách khác là vô cùng thẳng thắn, rất đơn thuần. Cái tôi thích nhất ở Dung Viên, chính là thứ tình yêu của bậc đế vương tại chàng. Tình yêu ấy không phải giả dối, không phải che đậy.
Chàng biết cô nguyện ước rời đi, chàng tìm cách giữ cô lại. Chàng biết cô có một lớp băng lạnh giá, chàng tận dụng hết sức mình để sưởi ấm cô. Vị trí bên cạnh bậc đế vương, chàng chỉ nguyện ước một mình Oanh Ca.
Đáng tiếc, không cái gì trên đời này là lý tưởng. Khi biết cái chết đang đợi mình, Dung Viên đã chọn cách phụ tình Oanh Ca, giam cô lại trên núi, hi vọng 1. Năm sau, cô hoàn toàn có thể lại một lần nữa tìm thấy hạnh phúc cho mình.
Có người nói rằng Dung Viên thực ra chẳng hề mong muốn Oanh Ca sẽ được sống hạnh phúc bên mọi người, còn nếu không, bằng sự hiểu biết của chàng về Oanh Ca, tại sao chàng không được hiểu rằng khi rời khỏi núi, biết tin chàng đã chết, cô cũng sẽ chọn cách chết theo chàng? mặc dù vậy cá nhân tôi, lại thấy cảm thông cho sự chọn lựa của Dung Viên.
Tôi mong muốn nói rằng, chàng đã chọn một phương án ngốc nghếch, tuy nhiên lại dễ hiểu. Dung Viên, chàng cũng chỉ là một người bình thường hay, làm như thế nào chàng rất có thể hạnh phúc khi Quan sát thấy người con gái mình yêu bên cạnh một người đàn ông khác. Chàng, có ý nghĩ của bản thân mình, có sự tôn nghiêm của chính mình. Chàng trao lại ngôi vị cho Dung Tầm, mặc dù vậy lại không có cách nào để Oanh Ca về lại bên Dung Tầm.
Vì thế, dù mong cho Oanh Ca được hạnh phúc, mặc dù thế tại lòng Dung Viên lại không tránh khỏi sự ích kỉ, dẫn đến một sự lựa chọn mà nếu còn sáng suốt, có lẽ chính chàng cũng không được tự hiểu nổi. Nhưng dù sao, cái kết cuối cùng mà Oanh Ca lựa chọn cho chính mình, vẫn là được chết bên cạnh Dung Viên. Đây thực sự là một cái kết đẹp, nhưng tôi không coi rằng nó viên mãn.
Một khi đã chết, ai còn biết được thực sự hoàn toàn có thể gặp lại nhau hay không? tuy nhiên ít ra, xét từ một phương diện nào đó, Dung Viên , Oanh Ca, họ đã thực sự rất có thể ở bên nhau trọn đời trọn kiếp.
Còn một người nữa, cũng để lại cho tôi nhiều suy đoán, là Dung Tầm. trong suy nghĩ của Oanh Ca, Dung Tầm là kẻ phụ tình. Còn tôi, tôi cho rằng anh ta là một kẻ ngốc nghếch. Anh ta có yêu Oanh Ca nữa không tôi không biết, có lẽ đó thực sự là tình yêu, cũng hoàn toàn có thể đó chỉ là sự luyến tiếc thứ đồ chơi bị mình vứt bỏ lại được mọi người nâng niu.
Nu anh ta chỉ xem Oanh Ca là một món đồ chơi, thì anh ta thật sai lầm khi quá yêu quý món đồ chơi đấy như thế. Nếu anh ta thật lòng yêu thương cô, Dung Tầm lại càng đáng trách, bởi lẽ anh ta là một người đàn ông hèn nhát, đã không nhận ra tình cảm của chính mình kịp thời, kết cục là phải ôm tiếc nuối cả đời.
Tham khảo thêm Tổng hợp những web truyện tiếng anh dành cho những bạn say mê ngoại ngữ
Thiên truyện thứ tư, là Mộ Dung An , Tô Hoành
Câu truyện này ngắn hơn ba truyện trước quá nhiều, cũng không có khá nhiều tình tiết, nhưng tổng kết, vẫn là một câu chuyện động lòng người.
Mộ Dung An, một tuyệt sắc giai nhân, nói giản đơn, chỉ là một hồn ma trở lại trần thế nhờ bí thuật cao siêu. Cô không hiểu nhân tình thế thái, chỉ sống trong toàn cầu của riêng mình.
Sống quá lâu, khiến cho toàn thể đều thành ra vô vị. Rốt cuộc, cô cũng gặp được Tô Hoành, người khiến cô động lòng, khiến cô cảm nhận được chữ tình. Hai năm hạnh phúc, đã cầu nguyện được “Trọn đời bình an”.
Không mong muốn, Tô Hoành lại là thế tử. Giữa tình yêu , vương vị, chàng đã chọn vương vị. Giây phút chàng rời bỏ cô, chàng không hề hay biết sẽ có một ngày cô chết trên tay chàng, chết vì bảo vệ chàng, để lại cho chàng một đứa con. Nếu giây phút ấy chàng biết, cũng biết những năm tháng hối hận sau này, có lẽ chàng đã không sự chọn lựa như thế.
Mà quả thật, Tô Hoành đã chọn cách ở lại. quá nhiều năm sau, tại một giấc mộng, chàng thấy mình trở lại ngày ấy, trở lại lúc chàng rời bỏ cô. Lần này, có người đã nói cho chàng biết trước kết cục, cho chàng Quan sát thấy tương lai sau này. Tô Hoành đã ở lại, chàng chọn cách sống hạnh phúc trong giấc mộng đó, rời xa hiện thực đầy thương đau.
Một chuyện tình, dù đã muộn, nhưng ít nhất, họ vẫn thực sự có thể hạnh phúc tại giấc mộng đẹp.
Câu chuyện tình sau cuối, cũng là câu chuyện xuyên suốt toàn thể Hoa tư dẫn: mối tình của
Quân Phất và Mộ Ngôn
Quân Phất, vốn dĩ là một người con gái rất thông minh, vô cùng kiên cường, nhưng chỉ cần ở bên cạnh Mộ Ngôn, cô bằng lòng thành ra một cô gái có chút ngốc nghếch, có chút ngang bướng, cố chấp, lại thích thực hiện nũng, yêu thích giận dỗi,…
Mộ Ngôn, một người đàn ông sinh ra để làm nghiệp lớn, vốn chưa từng biết sợ hãi, nhưng khi gặp Quân Phất, lại vô tình nhận biết, mình sợ mất cô đến nhường nào…
Xem thêm: Review sách hay nên đọc để cảm nhận những điều khác biệt đang xảy ra
Câu chuyện của hai người họ, thật sự rất đẹp. Đau buồn nhiều, đắng cay nhiều, cũng nhiều lần bị số phận trêu đùa. Nhưng trên hết, tình cảm họ trao đi , cũng được nhận lại. Có người gọi họ là Diệp Trăn , Tô Dự (cái tên khác của hai người), dẫu thế cá nhân tôi lại không hề cái tên này.
Bởi tôi vẫn luôn cho rằng, người yêu Mộ Ngôn là Quân Phất, không phải công chúa Diệp Trăn; cũng như người yêu Quân Phất là Mộ Ngôn, chẳng phải là thế tử Tô Dự. Giống như một câu nói của Mộ Ngôn mà tôi rất thích: “nếu như bỏ xót em, người đó chỉ là Tô Dự, không còn là Mộ Ngôn, nếu như tôi đã biến mất là tôi nữa, theo em tôi có hạnh phúc?
Nguồn https://truyen24h.vn/
Bình luận về chủ đề post